Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

Sứ Mạng cao cả của trẻ thơ!

Thứ hai, ngày 28.9.2015.
Trong tuần qua, thông tin "hot" nhất trên thế giới vẫn luôn xoay quanh Chuyến công du của Đức Thánh Cha Phanxico. Và người khiến Đức Thánh Cha trở thành biểu tượng của sự cao cả không phải là Tổng Thống Obama, là vị lãnh tụ Cuba Castro, cũng không phải là các nhà lãnh đạo, các nghị sĩ mà chính là cô bé Sophie Cruz.

Cô bé nhỏ Sophie Cruz đang thực hiện một sứ mạng. Cô bé 5 tuổi này đi từ Los Angeles đến Washington, cùng với gia đình và những người khác trong giáo xứ để gặp Đức Giáo hoàng Phanxicô.
Cùng với hàng ngàn người khác, cô bé đang đứng chờ trong Đại Lộ Hiến pháp đông kín người suốt nhiều giờ liền. Washington là chặng đầu tiên trong chuyến công du lịch sử của Đức Phanxicô đến Hòa Kỳ, và Sophie muốn được thấy người người đứng đầu trong gia đình đức tin của mình.
Khi chiếc xe jeep màu trắng của giáo hoàng xuất hiện trên Đại lộ Hiến pháp, cô bé nhỏ Sophie đã xoay xở vượt qua được hàng rào. Cô bé nhỏ xíu bước vào đại lộ, và bị các nhân viên Mật vụ Hoa Kỳ chặn lại. Lúc đầu, họ cố gắng chặn Sophie, nhưng đó cũng là lúc mà Đức Giáo hoàng và cô bé nhỏ, 4 mắt chạm nhau.


Và chuyện tiếp theo ai cũng biết.
Đức Phanxicô vẫy Sophie bé nhỏ. Cô bé trao cho ngài lá thư viết từ vài tháng trước, và ngài chúc lành cho em. Rồi Sophie được trao lại trong vòng tay cha mình, Raul Cruz.
Cô bé Sophie nói rằng mình không nhớ đã viết gì trong lá thư gởi Đức Giáo hoàng, nhưng biết rằng lá thư này làm cho em ‘hạnh phúc.’
“Quiero contarte que mi corazon esta triste por el odio y la discriminacion haicia los immigrantes de este pais.” Nghĩa là: ‘Con muốn nói với cha là lòng con buồn lắm vì người nhập cư bị kỳ thị ở đất nước này.’
Trong thư, cô bé xin Đức Giáo hoàng Phanxicô nói chuyện với tổng thống Obama và Lưỡng viện về chuyển đổi luật nhập cư.


‘Người nhập cư là người tốt, làm việc cật lực trên các cánh đồng … như cha con vậy, cha con làm việc nhiều quá đến nỗi con hiếm khi gặp được. Con xin mọi người đừng trục xuất cha mẹ con bởi cúng con cần phải lớn lên và được hạnh phúc.Con hi vọng rằng chuyện đau buồn này sẽ được yên bình lại.’ABC News đã chụp được lá thư cô bé viết bằng tiếng Tây Ban Nha gởi Đức Giáo hoàng Phanxicô.
Cô bé cũng vẽ một bức tranh cho Đức Giáo hoàng Phanxicô, với phụ chú, ‘Con và bạn của con yêu thương nhau, và màu da không quan trọng.’
Còn ở Việt Nam chúng ta, cách đây không lâu, cô bé có nụ cười tươi như hoa, đơn sơ, chân chất nhưng cũng đã trở thành một hiện tượng và là một tấm gương sáng dành cho giới trẻ- cô gái ấy chính là Vận động viên bơi lội Nguyễn Thị Ánh Viên. Seagames vừa qua, Ánh Viên không chỉ khiến dân Việt phát cuồng mà cả khu vực Đông Nam Á, Châu Á ngưỡng mộ. Liên tiếp phá kỷ lục và giành những HCV vinh quang về cho đoàn thể thao Việt Nam trong kỳ Sea Games 28 đang diễn ra tại Singapore, cô gái vàng đầy nghị lực Nguyễn Ánh Viên đôi khi còn khiến cho những người yêu mến và cổ vũ cho đoàn thể thao nước nhà thót tim, rơi nước mắt vì thương, vì yêu, vì niềm tự hào khôn xiết…


Sinh năm 1996, xuất thân trong một gia đình thuộc vùng quê nghèo khó giữa miền sông nước Cửu Long, tuổi thơ của Ánh Viên rất đỗi bình dị. Ít ai biết được rằng cô gái bé nhỏ sinh ra ở vùng đất, nơi bao quanh là kênh rạch, sông hồ này lại rất nhút nhát và rất sợ nước. Làm quen với nước như một lẽ thường của người miền sông nước, thế rồi khả năng vượt trội về bơi lội bộc lộ. Niềm đam mê cứ thế đã ngấm vào Viên. Từ những cuộc thi ở trường, lớp, Ánh Viên được chọn vào trung tâm thể thao của Quân khu 9 và ngay sau đó đã thể hiện được năng lực với tấm HCV giải bơi Đồng Tháp mở rộng.
Thành công bước đầu này đã giúp Ánh Viên tự tin đi theo con đường của một VĐV chuyên nghiệp và giành giải cao trong các kỳ thi đấu. Đến nay, cô gái bé nhỏ ấy đã trở thành niềm tự hào của thể thao nước nhà, ngày càng khiến người hâm mộ thêm mến phục.


Người ta cũng bắt đầu nhìn lại chặng đường để có được những thành công như bây giờ của Ánh Viên. Để đạt được những thành tích như vậy, cô gái kình ngư cũng phải trải qua không ít những khó khăn, khi từ rất sớm đã phải xa nhà, tham gia các khóa tập luyện tại Mỹ. Khi bạn bè cùng trang lứa được vui chơi, ăn uống thoải mái, tùy thích thì Ánh Viên lại phải gò mình trong những chế độ ăn kiêng nghiêm ngặt với những thực đơn nhiều khi “bội thực” so với lứa tuổi của mình... Xa nhà, xa quê, gần như không có bạn để chia sẻ... đồng hành với Viên suốt những thời gian ấy là nỗi nhớ nhà và nỗi cô đơn.
Lịch tập khắt khe đến mức có lần dự giải trong nước xong, Viên lập tức phải ra sân bay tiếp tục hành trình chinh phục của mình. Mẹ Ánh Viên, bà Nguyễn Thị Ánh Hồng, chia sẻ: “Có những lần được tin con về nước, chúng tôi phải đi xe khách 6 tiếng đồng hồ từ Cần Thơ lên sân bay Tân Sơn Nhất để có được vài chục phút ngắn ngủi bên con gái. Những lúc đó, nỗi nhớ con khiến chúng tôi chỉ biết khóc vì lại tiếp tục phải xa con”...
Gác lại mọi niềm riêng, thay vì khóc như một cô bé thông thường, Ánh Viên đã dồn tất cả tâm trí của mình vào các cuộc thi, giải đấu và đang từng ngày tạo nên những dấu mốc lịch sử cho bơi lội Việt Nam....
Trở về với đoạn Tin Mừng hôm nay, Lời Chúa: Lc 9, 46-50
Khi ấy, các môn đệ suy nghĩ tự hỏi xem ai là người lớn nhất trong các ông. Ðức Giêsu biết điều các ông đang suy nghĩ trong lòng, Người liền đem một trẻ nhỏ đặt bên cạnh mình và nói với các ông: “Ai tiếp đón một em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Ðấng đã sai Thầy. Thật vậy ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất.” Ông Gioan lên tiếng nói: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không đi theo Thầy cùng với chúng con.” Ðức Giêsu bảo ông: “Ðừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống chúng ta là ủng hộ chúng ta!”


Phá kỷ lục là ước mơ của các vận động viên. Làm sao phá kỷ lục của quốc gia, của vùng, của châu lục và thế giới? Để phá kỷ lục cần có thành tích vượt hơn người đang giữ nó. Chỉ cần chạy nhanh hơn một phần ngàn giây, nhảy cao hơn hay xa hơn một centimét, cũng đủ để làm một kỷ lục đứng vững nhiều năm bị phá đổ. Nhưng không phải chỉ các vận động viên mới thích phá kỷ lục. Các nước cũng tranh nhau xem ai là cường quốc về một lãnh vực nào đó. Có vẻ cả nhân loại đều ở trong một cuộc đua tranh xem ai đứng đầu. Có những cuộc đua tranh lành mạnh, thúc đẩy tiến bộ. Nhưng cũng có những cuộc đua tranh dẫn đến chiến tranh và hủy diệt.
Các môn đệ vẫn loay hoay với một câu hỏi trong đầu: “Trong các ông, ai là người lớn nhất ?” (c. 46).
Thầy Giêsu muốn dạy cho họ một bài học rất gợi hình, nên đem một em nhỏ đến và trân trọng đặt em đứng bên cạnh (c. 47) Thầy đồng hóa mình với em nhỏ yếu đuối và không có địa vị ấy: ai tiếp đón em này là tiếp đón chính Thầy. Thầy cũng cho biết, ai tiếp đón Thầy là tiếp đón chính Thiên Chúa (c. 48). Như thế một em nhỏ bình thường là con đường dẫn ta gặp gỡ Đức Giêsu, và gặp gỡ chính Thiên Chúa siêu việt. Để tiếp đón Thiên Chúa và Đức Kitô trong đời, ta phải sẵn sàng tiếp đón những người yếu kém và nhỏ bé nhất trong xã hội. Khi các môn đệ bị ám ảnh bởi chuyện làm lớn thì Thầy Giêsu đem lại cho họ một em nhỏ, và cho thấy sự cao trọng lớn lao của em trong cái nhìn của Thiên Chúa.
Câu trả lời của Thầy đã rõ: kẻ nhỏ nhất chính là người lớn nhất trong anh em.
Vượt ra khỏi sự tranh chấp trong nhóm, bây giờ các môn đệ lại phải đối diện với một người trừ quỷ ở ngoài nhóm. “Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không cùng chúng con đi theo Thầy.” Tại sao một người ở ngoài nhóm lại dám lấy danh Thầy mà trừ quỷ? Lẽ ra việc dùng danh Thầy phải là độc quyền của chúng con. Người ấy không được chiếm lấy sự thành công và tăm tiếng mà chỉ những ai theo Thầy như chúng con mới được hưởng.


Các môn đệ đã có thái độ cục bộ và bè phái. Họ cần cởi mở và khoan dung hơn với những người ngoài. Danh Thầy Giêsu là quà tặng cho cả thế giới, chứ không cho riêng môn đệ. Ai cũng có thể đến múc lấy sức mạnh từ Danh ấy và sẻ chia. Thầy Giêsu mời các môn đệ bước ra khỏi sự hẹp hòi khép kín, để vui vẻ kính trọng một người tuy không thuộc nhóm mình, nhưng làm được những việc mà có khi mình không làm nổi (Lc 9, 40). Danh Giêsu được tôn vinh: đó là điều chúng ta nhắm tới. Chúng ta chỉ mong sức mạnh của Danh này làm thế giới được trừ quỷ. Chỉ mong ai đó đang ở ngoài nhóm và đang trừ quỷ nhờ Danh Giêsu, sẽ có ngày trở thành người môn đệ trong nhóm.

Cầu nguyện:
Lạy Cha, xin dạy chúng con biết cộng tác với nhau trong việc xây dựng Nước Trời ở trần gian.
Xin cho chúng con đến với nhau không chút thành kiến, và tin tưởng vào thiện chí của nhau.
Khi cộng tác với nhau, xin cho chúng con cảm thấy Cha hiện diện, nhờ đó chúng con vượt qua những tự ái nhỏ nhen, những tham vọng ích kỷ và những định kiến cằn cỗi.
Ước gì chúng con dám từ bỏ mình, để tìm kiếm chân lý ở mọi nơi và mọi người, nhất là nơi những ai khác quan điểm.
Lạy Cha, xin sai Thánh Thần đến trên chúng con, để chúng con biết lắng nghe nhau bằng quả tim, và hiểu nhau ngay trong những dị biệt.
Nhờ sống mầu nhiệm cộng tác, xin cho chúng con được triển nở không ngừng và Thánh Ý Cha được thể hiện trên mặt đất. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét