Lễ suy tôn Thánh Giá
Lời Chúa: " Để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ"
(Ga 3, 17)
Người Kitô hữu nào hẳn cũng
được dạy làm dấu Thánh giá từ khi còn rất bé. Mẹ cầm tay ta làm dấu thánh giá
đơn, rồi thánh giá kép, trên trán, trên miệng, trên ngực...
Từ đó, Thánh giá hiện diện mỗi ngày trong đời ta như dấu chỉ
“ta là người có đạo”, như là bằng chứng đơn sơ và dễ thấy nhất của việc tuyên
xưng niềm tin vào Đức Kitô.
Lớn
lên một chút, được ba mẹ dắt đến nhà thờ, ta bắt gặp Thánh giá hiện diện khắp
nơi: trên nóc nhà thờ, trên bàn thờ, quanh nhà thờ…
“Vì dấu Thánh giá, xin chữa
chúng con cho khỏi sự dữ, nhân danh Cha và Con, và Thánh Thần…” Lời kinh giản dị ta nhẩm theo cộng đoàn trong lúc đưa tay cung
kính làm dấu Thánh giá trên mình đã gói gọn chân lý này: Thánh giá, nơi đã từng
treo Đấng Cứu Thế, là cây mang lại hoa trái tuyệt diệu, là cây sức mạnh, là
gươm đánh đuổi mọi sự dữ và làm cho Sa tan - Kẻ Thù của Ơn Cứu độ - phải khiếp
sợ. Việc ghi dấu Thánh Giá nhắc ta nhớ điều quan trọng nhất của đời ta: Ta thuộc
về Đức Kitô.
Một
Thánh phụ đã từng dạy: “…Thánh giá chính là dấu ấn Thiên Chúa đóng để giữ gìn
ta khỏi tay Ma quỷ, là giá đỡ những ai mỏi bước, là gậy chỉ đường những ai lạc
lối, là mục tiêu để ta nhắm đến, là sức khỏe của tâm hồn và thân xác, xua đuổi
cái ác, đón nhận cái tốt, là cái chết của tội lỗi, là cây phục sinh và cây của
sự sống muôn đời”. (Thánh Gioan Damascene, De fide ortodoxa, IV, 11)
“Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá
mình mà theo” (Mt 16, 24). Chúa Giêsu đã rất
rõ ràng khi đề cập đến điều kiện để theo Ngài: Thập giá được báo trước sẽ không
vắng bóng trong cuộc đời của người môn đệ theo Thầy Giêsu: bệnh tật, nghèo khó,
mệt nhọc, đau khổ, cô đơn, thấp kém…
Nhiều
lần, ta đã trốn chạy khỏi những thập giá trong đời mà không ngờ rằng ta đang
trốn chạy một nguồn vui đích thực, đang quay lưng lại một cơ hội trưởng thành
trong đức tin và đang bỏ qua một dịp thánh hóa bản thân; chúng ta đang chạy
trốn chính Chúa Giêsu. Tuy nhiên cũng không ít lần ta đã vui vẻ đón nhận thập
giá, không phàn nàn, không than thở, không nổi loạn, nhưng với tất cả tình yêu.
Và khi ấy, một sự bình an lan tỏa trong tâm hồn…
Tình
yêu dành cho Thánh giá đem lại hoa trái phong phú cho linh hồn. Nhiều lần, ta
chợt nhận ra Chúa Giêsu đồng hành cùng ta và Ngài đang vác phần nặng hơn trên
vai Ngài. Những đau khổ của ta, nếu kết hiệp với những đau khổ của Thầy, sẽ
không còn là sự dữ làm cho âu sầu và tàn tạ, nhưng là cơ hội cho ta nên một với
Chúa. Một nhà đạo đức đã khuyên: “Khi con đau khổ, hãy nhấn chìm nỗi đau của con vào nỗi
đau của Chúa, hãy tham dự Thánh Lễ. Nếu thế gian không hiểu những nỗi đau của
con, đừng lo lắng; chỉ cần Chúa Giêsu, Mẹ Maria và các Thánh hiểu con. Hãy sống
với các Ngài và để máu con tuôn chảy vì ơn cứu độ cho thế gian: như Chúa của con!” (Ch. Lubich, Suy niệm)
Thánh giá mỗi ngày là một dịp
thuận tiện để sám hối, từ bỏ và làm vinh danh Thiên Chúa. Thánh Phaolô thường
dạy các tín hữu đầu tiên rằng những thử thách thì ngắn ngủi và có thể chịu đựng
được, và những đau khổ ta chịu vì yêu Chúa sẽ mang lại phần thưởng lớn lao và
vĩnh cửu. Chính vì thế mà Thánh nhân đã vui mừng trong gian lao và xác tín rằng
không có nỗi khổ nào lớn hơn việc lìa xa Chúa trong đời. Mọi đau khổ đều là tạm
thời, chóng qua và sẽ biến thành vui mừng và bình an, như lời của Thánh
Josemaria Escriva trong suy niệm Đường Thánh giá:
“Chẳng
phải khi con thôi sợ Thập giá, cái mà người ta gọi là Thập giá, và khi mà ý chí
của con chấp nhận Thánh ý của Chúa, hẳn con cảm thấy hạnh phúc, và mọi lo âu,
mọi khổ đau thể xác và tinh thần sẽ biến mất? Quả thật, Thập giá Đức Kitô thì
dịu dàng và dễ mến. Với Thập giá, mọi vất vả đều không có gì quan trọng, chỉ
còn lại niềm vui vì biết rằng mình được cộng tác vào công trình cứu độ của Đức
Kitô.”
(Nguồn: Lược dịch từ 'Trò chuyện với Chúa' – Phanxicô
Carvajal -
Lễ Suy tôn Thánh giá)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét