Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

Khốn cho Al queda...

Trong 1 bài viết được đông đảo cư dân mạng cập nhật và lan truyền nhanh chóng, đó là bài viết mang tựa đề "Việt Nam muôn năm" trên trang FB Dũng Ngô Việt. Một bài viết mang ý nghĩa châm biếm nhưng đọc xong thì quả thật tổ chức khủng bố của Trùm Bin Laden cũng quả là khốn...



KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN VIỆT NAM!
Đó chính là lời căn dặn trước khi chết của Bin Laden đối với các thuộc hạ.
Lý do như sau:
Tổ chức khủng bố An-qaeda trước đây đã nhiều lần cử các phần tử khủng bố sang Việt Nam làm nhiệm vụ nhưng đều thất bại cay đắng.
Tên thứ nhất sang ám sát một đ/c lãnh đạo, nhưng đ/c này họp hành tiếp khách triền miên. Tên này mòn mỏi đợi chờ đến nỗi hết hạn visa, hết tiền khách sạn mà đ/c vẫn chưa họp xong, đành từ bỏ nhiệm vụ quay về căn cứ chịu tội.
Tên thứ hai bị ngập giữa đường phố Sài Gòn, xe hỏng nặng, thuốc nổ ướt sũng, nhiệm vụ thất bại.
Tên thứ ba ra Hà Nội khủng bố Ga Hàng Cỏ nhưng không tài nào chen lên xe buýt được.
Tên thứ tư bị trộm móc mất thiết bị điều khiển từ xa ở cổng chợ Bến Thành, rút chiếc sơ - cua ra chưa kịp bấm nút cũng bị 2 kẻ đi mô tô giựt mất luôn.
Tên thứ năm đánh bom Chùa Hương nhưng từ Ngã Tư Sở đã bị đám Cò bám riết như đỉa, tìm mọi cách cũng không sao thoát được, nhiệm vụ thất bại thảm hại.
Tên thứ sáu phá hoại thủy điện Sông Tranh, nhưng vừa trèo lên thì đập nứt, cả người và dụng cụ bị nước cuốn đi chết không kịp ngáp.
Tên thứ bảy bị kẹt xe ở khúc cong mềm mại đường Trường Chinh gần 2 tiếng đồng hồ, ngộ độc khói xe chết tức tưởi.
Tên thứ tám có nhiệm vụ đánh bom đường sắt trên cao Cát Linh-Hà Đông đúng vào ngày khánh thành. Do chậm tiến độ hết lần này đến lần khác, tên này không biết đợi đến bao giờ mới khánh thành, sốt ruột đi qua hiện trường xem xét, bị giàn giáo và sắt cây rơi trúng đầu chết thẳng cẳng.
Tên thứ chín chuẩn bị hạ cánh xuống Tân Sơn Nhất, nhìn xuống thấy xe tải húc máy bay, kiểm soát không lưu mất tín hiệu, máy bay lòng vòng không hạ cánh. Tên này tưởng máy bay đi tìm nhà cao tầng để đâm như vụ 11/9 nên sợ quá vỡ tim chết hộc máu.
Tên thứ mười là một nữ khủng bố khét tiếng, vợ lẽ của Bin Laden. Ả này vừa xuống sân bay Nội Bài, còn đang ngơ ngác xem bản đồ, thì đã bị bọn buôn người bắt đi, đem sang Trung Quốc bán, đến nay vẫn biệt vô âm tín.
Bin Laden không chịu nổi quyết định đích thân đưa con trai mới 6 tuổi sang Việt Nam đi học để thông thạo địa bàn, sau này lớn lên sẽ khủng bố đẫm máu. Nhưng mỗi lần họp phụ huynh là một cơn ác mộng đối với hắn. Ngoài học phí trái tuyến, Giáo viên bắt trùm khủng bố phải đóng đủ các loại tiền như quỹ lớp, tiền học thêm, tiền học ngoại ngữ, tiền điều hòa, tiền máy chiếu, tiền báo, tiền bảo hiểm thân thể, tiền bảo hiểm y tế...vv và vv...An-qaeda dù đã gồng mình cũng không đỡ nổi. Cuối cùng Bin Laden buộc phải ôm con tháo chạy về căn cứ, kế hoạch thất bại hoàn toàn.
Trước khi chết, Bin Laden đã thống thiết dặn dò thuộc cấp:" các ngươi hãy tấn công toàn thế giới để trả thù cho ta, nhưng vì sự tồn vong của tổ chức, tuyệt đối không được đụng đến Việt Nam"
Ơn Trời! chúng ta đang sống trong một đất nước an toàn nhất thế giới...

Khi ấy, Chúa phán rằng: "Khốn cho các ngươi, hỡi những người biệt phái! Vì các ngươi nộp thuế thập phân, bạc hà, vân hương, và các thứ rau, mà lại bỏ qua đức công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa: Phải thi hành những điều này, và không được bỏ những điều kia. Khốn cho các ngươi, hỡi những người biệt phái! Vì các ngươi ưa thích ngồi ghế nhất trong các hội đường, và ưa thích được chào hỏi ngoài phố chợ. Khốn cho các ngươi, vì các ngươi giống những mồ mả không rõ rệt, người ta bước đi ở trên mà không hay biết!"
Có một tiến sĩ luật trả lời Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy nói như thế là Thầy sỉ nhục cả chúng tôi nữa". Người đáp lại rằng: "Hỡi những tiến sĩ luật, khốn cho các ngươi nữa! Vì các ngươi chất lên người ta những gánh nặng không thể vác được, mà chính các ngươi dù một ngón tay cũng không động tới".(Lc 11,42-46)



Bài Tin Mừng hôm nay lặp lại ba lần điệp khúc "khốn cho các người..." là điều mà Chúa Giêsu đã dùng để khiển trách những người Pharisiêu và thông luật. Đó thật là những lời nặng nề dành cho những bậc vị vọng của xã hội Do Thái lúc bấy giờ. Sao Chúa lại khiển trách họ như thế? Ngài muốn nói với ta điều gì qua bài Tin Mừng hôm nay?
Những người Pharisiêu và thông luật rất được mọi người kính trọng vào thời Chúa Giêsu. Họ nổi tiếng về lòng đạo đức và giữ luật cách nhiệm nhặt. Họ thực sự là tấm gương cho mọi người noi theo về điểm này. Tuy nhiên, điều thật đáng buồn là vì quá lo giữ luật đến từng chi tiết, họ lại quên mất giới răn quan trọng nhất là mến Chúa và yêu người. Họ đã phải hy sinh rất nhiều khi nộp hàng loạt các loại thuế như bạc hà, vân hương, đủ các loại rau cỏ. Thế nhưng tất cả đã trở thành con số 0 trước mặt Chúa chỉ vì họ đã xao lãng lẽ công bằng và lòng yêu mến Chúa. Tới đây ta tự hỏi, Chúa Giêsu dựa vào đâu mà kết án họ nặng nề như thế?
Ta sẽ nhận ra chứng cớ đầu tiên qua câu nói của Chúa Giêsu: "Các ngươi thích ngồi ghế đầu trong hội đường, thích được người ta chào hỏi nơi công cộng". Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra rằng những người mong muốn được người khác phải chào hỏi và biết đến mình thường là những kẻ tự tôn, kiêu ngạo. Thái độ này nơi người Pharisiêu và thông luật cho thấy rằng, sau khi giữ luật Chúa cách nghiêm ngặt, thay vì thưa với Chúa: "Lạy Ngài con là đầy tớ vô dụng đã chỉ làm việc bổn phận của mình", họ lại ra vẻ vênh váo, kiêu ngạo, tự coi mình hơn mọi người. Họ thấy mình xứng đáng để người khác phải tỏ lòng tôn kính nơi công cộng. Còn trong hội đường, họ thích ngồi ghế đầu để thưa với Chúa rằng: "Lạy Chúa, con chúc tụng Chúa vì con đã sống đạo đức hơn những người khác và đáng được Chúa thưởng công hơn những kẻ ngồi phía sau kía".
Chính thái độ tự đắc của họ khiến họ bị kết án là thiếu lòng yêu mến Chúa. Bởi vì chỉ có những người khiêm nhường thực sự mới nhận ra được Thiên Chúa là Đấng quyền năng và đầy lòng yêu thương. Mọi sự đều do Chúa ban nên dù con người có làm gì đi nữa thì cũng chẳng xứng đáng với Ngài. Do đó, họ khiêm cung nhận ra sự bé nhỏ của mình luôn cần sự tha thứ và nâng đỡ của Thiên Chúa. Trái lại, kẻ kiêu ngạo vì quá tự hào về con người mình với những khả năng hơn người, họ đã chẳng còn gặp được Thiên Chúa. Thiên Chúa mà họ tôn sùng chính là bản thân của họ.
Chúa Giêsu đưa ra chứng cứ thứ hai cho thấy những người Pharisiêu và thông luật không có lòng yêu người khi Ngài nói: "Các ngươi chất lên vai người khác những gánh nặng không thể gánh nổi, còn chính các người thì dù chỉ một ngón tay cũng chẳng động vào". Chúa Giêsu kết án họ chỉ biết giảng dạy mà không biết thực hành và bắt người khác làm điều mình không làm. Họ dùng những lý lẽ rất vững chắc để bắt bẻ mọi người phải tuân giữ luật lệ, còn bản thân họ lại dựa vào địa vị xã hội của mình và những bào chữa tinh vi để tự chước miễn cho mình những nghĩa vụ phải thực hiện. Như thế họ đã lỗi luật bác ái và công bằng với đồng loại.
Do đó Chúa Giêsu đã phải thốt lên: "Khốn cho các ngươi..." Câu nói này vừa là lời trách móc về thái độ sống giả hình của người Pharisiêu và thông luật. Thế nhưng đó cũng là lời thương tiếc của Chúa Giêsu đối với họ. Chúa thương tiếc thay cho họ vì phải chi họ nhân ra được những sai lầm của mình để sám hối thì quả thực họ đã chẳng còn xa Nước Trời bao nhiêu.
Bài Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy quay về với chính mình và duyệt xét bản thân. Hãy tự hỏi xem ta có thực sự tốt như ta nghĩ không? Ta có đang quá tự hào về bản thân đến nỗi quên mất Thiên Chúa và tha nhân không? Trong mọi công việc ta làm, ta có đặt điều răn mến Chúa, yêu người lên hàng đầu hay từ lâu ta đã xóa nhòa điều Chúa muốn để thay vào điều ta muốn bằng những lý lẽ và cách thức rất hợp lý trước mặt người đời? Ta hãy nhìn lại toàn bộ con người của mình dưới ánh sáng của Chúa để sám hối và biến đổi đời sống để Chúa Giêsu thay vì phải thốt lên "khốn cho các người", Ngài sẽ nói "phúc cho các ngươi".

                                                                                          (Giuse Bùi Công Thiện SDB)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét