Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

Con ngỗng vàng!

Một ông già nghèo ngồi bên cửa sổ lo lắng cho tương lai. Một người lạ mặt ôm một con ngỗng đến tặng ông già và nói: “Ông hãy chăm sóc con ngỗng này chu đáo thì nó sẽ giúp ích cho ông”. Rồi người đó đi mất. Ông già nghèo đem con ngỗng vào nhà, cho nó ăn, cho nó uống, ban đêm cho nó ngủ trong một cái lồng sạch sẽ. Sáng hôm sau khi nhín vào chiếc lồng ông vui mừng thấy một quả trứng ngỗng bằng vàng. Ông mang quả trứng ra tiệm bán được một số tiền lớn, mua được đủ mọi thứ cần thiết cho cuộc sống. Hôm sau ông được thêm một trứng ngỗng vàng nữa. Hôm sau nữa cũng vậy. Cứ thế mỗi ngày ông nhặt được một quả trứng vàng. Từ đó ông không còn nghèo nữa, ông sống rất thoải mái. Nhưng dần dần ông trở thành tham lam. Ông không chịu mỗi ngày chỉ có một trứng, ông không thể chờ cho tới hết tuần mới có được 7 trứng. Ông muốn có ngay một lúc tất cả những trứng vàng của con ngỗng. Thế là ông mổ bụng con ngỗng ra. Nhưng ông chẳng thấy quả trứng nào trong đó cả. Ông vội may bụng ngỗng lại mong nó đừng chết. Nhưng vô ích. Khi đó người lạ mặt kia trở lại, và nói: “Trước đây tôi đã chẳng bảo với ông rằng nếu ông chăm sóc con ngỗng tử tế thì nó sẽ giúp ích cho ông sao? Bây giờ cả ông lẫn tôi đều đã mất tất cả”.



Lời Chúa:
“Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.” (Lc 12,21)


Có một con chim ưng đi tìm mồi vào một buổi chiều đông giá lạnh. Từ trên cao nhìn xuống, nó thấy một con thỏ trắng trên một mảng tuyết nổi giữa dòng sông chảy xuống thác Niagara. Vì mảng tuyết không dính với bờ, nên con thỏ không còn đường chạy trốn. Chú ưng liền từ từ hạ cánh, dùng hai chân và móng nhọn của nó vồ con thỏ mà ăn thịt. Trong khi mảng tuyết vẫn cứ theo dòng nước trôi xuôi, thì chim ưng vẫn đứng yên để ăn thịt thỏ… Đến khi hoa nước của thác tung lên như đám mây mù bao trùm chung quanh, nó mới vội vỗ cánh bay lên nhưng không kịp nữa. Trời lạnh đã khiến hai chân nó dính chặt vào băng giá đến nỗi không thể nhấc lên. Trong giây phút thác nước cuốn nó mất tích.

Trong mớ giấy tờ còn lại của một viên sĩ quan chết ở thế chiến thứ nhất, người ta đã thu nhặt được lời kinh này: “Lạy Chúa Giêsu, ngay từ bây giờ con chấp nhận cái chết từ bàn tay Chúa... Con ước ao chết đi để hoàn toàn bị tước đoạt tự do và nhờ thế trở nên trọn vẹn là của Ngài... Con ước ao chết đi bởi vì con phó thác vào tình Chúa vô bờ bến. Nhưng lạy Chúa Giêsu, con là của Ngài, con sẵn sàng làm việc cho Ngài lâu hơn nếu Chúa cho con sức mạnh. Con không muốn chết để chạy chốn đau khổ... Lạy Chúa, xin làm cho con điều Ngài muốn, bây giờ và cho đến muôn đời. Amen” ( Theo (Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái).

Cuộc sống này chỉ là tạm bợ, nhưng con người đã dành tất cả thời gian để vun đắp cho nó. Con người chạy theo những của cải, hơn thua, tranh chấp… để rồi mất tất cả; và khi đã nhận ra tất cả chỉ là phù vân muốn quay đầu trở lại thì đã muộn. Cũng vậy, điều mà người Kitô hữu cần hướng đến là cuộc sống vĩnh cửu. Nhưng cuộc sống ấy có ra sao là do cách thức chúng ta sống ở đời này. Những ai chỉ biết tìm kiếm của cải, vật chất, hưởng thụ… mà không lo vun trồng đời sống đạo, thì thật là một mối họa, vì của cải không bảo đảm cho hạnh phúc con người. ( Theo Têrêsa Mai An)



Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúa đã từng chỉ cho con nẻo đường sống. Lắm lúc, con tưởng mình biết tất cả, khi một sự việc nào đó chưa xảy ra cho bản thân, thì con rất sáng suốt biết cái gì là đúng, cái gì là sai. Nếu có ai ra sức làm việc để kiếm tiền, tìm danh dự, con sẽ nói người đó là kẻ theo chủ nghĩa kim tiền, sẽ khuyên người đó không nên quá lao lực; nhưng khi cơ hội đến, con cũng không bỏ lỡ dịp y như họ!

Lạy Chúa, Chúa đã từng khuyên bảo con trên phương diện vật chất, không nên tìm sự hưởng thụ, nhưng con lại cần vật chất của cải để sống. Lạy Chúa, Chúa bảo con phải làm thế nào?

Lạy Chúa, tiền bạc thật cần thiết cho cuộc sống và sinh hoạt của con. Nhưng có những lúc nó làm con quên đi mục đích chính, quên rằng con đang trên đường tiến về quê trời.

Nhân danh sự an toàn cá nhân và gia đình, con cũng như bao người khác thường chỉ quan tâm tới hạnh phúc riêng và phớt lờ trước những người nghèo đói, nạn nhân bất công xã hội. Có những lúc việc kiếm tiền làm con ra như quên hết con đang ở đâu và sẽ đi đâu?

Lời Chúa hôm nay chất vấn con: “Những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?” (Lc 12, 20). Cuộc sống tốt đẹp không liên quan gì tới việc làm giàu, trái lại “Không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu” (Lc 12, 15).

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể đang ngự trong lòng con,

Xin dạy con biết giá trị đích thực của đồng tiền và biết cách sử dụng chúng như “tên đầy tớ trung thành” mà vươn tới hạnh phúc mai sau. Amen. (Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét