Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

Thôi kệ!

Có một ông gia trưởng kia có 4 người con, nhưng máu gia trưởng phong kiến ăn sâu vào trong tận tâm can nên bất cứ ai không làm theo đúng ý của ông thì đều trở thành những kẻ phản bội...
Thế là người vợ đành sống kiếp cam chịu vì không dám ly hôn, ly dị vì "sĩ" tiếng đời. 4 người con trở thành "nạn nhân" của thói bạo hành cực kì vô lí.
Để rồi khi đến tuổi trưởng thành, có suy nghĩ cả 4 người con tung cánh ra đời, chỉ còn người vợ là số kiếp long đong...
Con nhìn Cha với ánh mắt hằn học hận thù hơn sự yêu thương kính trọng.
Vợ nhìn chồng như "dã nhân" còn sót lại thời hiện đại...
Bà con lối xóm nhìn vào cảm thán và khinh khi!
Và ... thôi thì "thôi kệ" đành chấp nhận hy sinh thí của cuộc đời vì biết làm sao hơn!
...
Vậy mà trong Tin Mừng hôm nay Chúa không chỉ yêu cầu Phêrô tha  bảy lần mà đến bảy mươi lần bảy. Một yêu cầu quá khó cho Phêrô và cho bản thân mỗi người chúng ta!


Thứ Năm trong tuần 19 TN C
Lời Chúa: Mt 18,21-19,1:

21 Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng : "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải bảy lần không ?" 22 Đức Giê-su đáp : "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy."

23 Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. 26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy : "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết." 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : "Trả nợ cho tao !" 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ : "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh." 30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo : "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?"34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình."

19 1 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Gio-đan.

Trong cuộc sống, sự chịu đựng thường gấp vạn lần sự tha thứ. Dụ ngôn hôm nay nhắc nhở chúng ta: Chúa đã tha thứ cho khối lượng tội lỗi to lớn của ta, đến lượt ta, ta cũng phải tha thứ cho những lỗi lầm nhỏ bé của anh em. ‘Có qua phải có lại.’ Có lại ở đây là nếu Chúa đã mở rộng vòng tay đón tiếp ta trở về sống trong nhà Ngài, chúng ta cũng mở tung cửa lòng để cho người anh em được sống trong tình yêu với ta. 

Trong cộng đoàn chúng ta hay trong gia đình, khu xóm của chúng ta còn có những chuyện ‘bằng mặt không bằng lòng không’? Đây chính là những quả bom nổ chậm. Nếu không được tháo gỡ, chúng sẽ có lúc phát nổ và gây đổ vỡ cho đời sống chung.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét