Thứ Hai, 8 tháng 8, 2016

DẤU CHẤM HỎI

Đôi khi nghe bài bài hát « dấu chấm hỏi cuộc đời » của nhạc sĩ Thế Hiển, khiến chúng ta cũng bồi hồi với lời ca :

“Cha ơi, cha là ai? Mẹ ơi, mẹ là ai?
Cha ơi, cha ở đâu? Mẹ ơi, mẹ ở đâu?”

Vâng, có biết bao trẻ thơ cũng được sinh ra trong cuộc đời với thân phận con người, cũng như bao trẻ thơ khác khao khát sự yêu thương vỗ về của cha mẹ, nhưng sao cuộc đời lại quá bất công với những mảnh đời bất hạnh ấy. Những điều tưởng chừng như tất yếu, giản đơn: có cha, có mẹ, bi bô từng tiếng “ba”, tiếng “mẹ”,… lại trở nên quá xa vời, chỉ thoáng ẩn hiện trong giấc mơ nồng say của biết bao trẻ mồ côi. 

Lời hát thật ray rứt làm sao với vấn nạn :

“Tại sao sinh em trong cuộc đời mà sao không cho em tình người
Tại sao em lang thang lạc loài em nào có tội gì đâu”

Lời bài hát khiến chúng ta nhớ lại câu chuyện kể về “Cô bé bán diêm”. Chuyện kể rằng: ”cô bé đốt từng que diêm, từng que diêm, … mãi cho đến que diêm cuối cùng với hy vọng mong manh được gặp lại bà ngoại thân yêu. Và rồi cô bé ra đi trong thanh thản, bình an cùng hình dáng ngoại khuất dần trên thiên đường”. 

Lẽ nào những tuổi thơ ấy, những con người vô tội nhỏ bé ấy lại phải chịu chung một cảnh ngộ như thế! Chúng mãi sống trong trăn trở, tủi nhục, lo từng miếng cơm manh áo che thân với ước mong thầm kín một ngày nào đó được trở về trong vòng tay âu yếm, chở che của người cha, người mẹ. Liệu ước mơ ấy có trở thành hiện thực? Lời giải đáp cũng chính là dấu chấm hỏi đặt giữa cuộc đời cho tất cả chúng ta.



Thứ Ba trong tuần 19 thường niên C
Lời Chúa: Mt 18,1-5.10.12-14:

1 Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời ?" 2 Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông 3 và bảo : "Thầy bảo thật anh em : nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
4 "Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.
5 "Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy. 10 "Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này ; quả thật, Thầy nói cho anh em biết : các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. 12 "Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ? 13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.

Lời Chúa hôm nay cho chúng ta thấy: Trẻ em thật đáng yêu biết bao ! Chúng hiền lành, đơn sơ và luôn tự hào về cha về mẹ. Niềm tự hào đó cũng đồng nghĩa luôn tín thác vào cha mẹ. Với thái độ đó, Chuá Giê-su luôn yêu thích trẻ thơ. Ngài thường chúc lành cho các em. Tình thương của Chúa đối với các em thật đặc biệt khi Ngài tỏ dấu bất bình với các môn đệ: “hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng vì Nước trời dành cho những người giống như chúng”. Và Chúa còn kêu gọi chúng ta hãy có tâm hồn trẻ thơ để xứng đáng vào Nước Trời.

Hơn nữa, trẻ thơ mà Chúa muốn nói đến còn là những con người bé mọn, hèn kém trong xã hội. Họ đáng thương và cần sự nâng đỡ của chúng ta. Đừng khinh khi họ. Nhưng hãy ân cần đón tiếp họ là đón tiếp chính Chúa.

Ước gì tuổi thơ trong giáo xứ chúng ta luôn được sống trong vòng tay nâng đỡ của cha mẹ. Ước gì những con người bất hạnh ở chung quanh chúng ta luôn được sự đùm bọc che chở của cộng đoàn chúng ta. Xin đừng để những mảnh đời bé mọn phải tủi hổ, lặng lẽ cô quặn giữa cộng đoàn xứ đạo chúng ta.

Lạy Chúa Giê-su, với tình yêu của người cha đầy lòng nhân ái, Chúa đã từng nâng niu và chúc phúc cho tuổi thơ. Chúa vỗ về tuổi thơ. Chúa cầu mong cho tuổi thơ được lớn lên trong vòng tay yêu thương của mọi người. Xin Chúa hãy nhìn đến những tuổi thơ đang bị đánh cắp. Những trẻ thơ bị cha mẹ bỏ rơi đang phải sống vật lộn từng ngày với mưa nắng khắc nghiệt trong đời. Những trẻ thơ lem luốt lầm than vì sự thiếu trách nhiệm của cha mẹ. Những trẻ thơ đang sống trong lo sợ từng ngày vì sự bạo hành của gia đình và xã hội. Xin cho các trẻ thơ đó được sống an vui trong tình thương với đầy đủ trách nhiệm của cha mẹ. Xin cho các bạn tuổi thơ luôn tìm được sự hồn nhiên vui tươi trong lứa tuổi của mình. 

Lạy Chúa, xin dạy chúng con nên như trẻ thơ để chúng con biết tin tưởng và phó thác trong bàn tay quan phòng của Chúa là Cha. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét