Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

Hai nữ đại gia "khôn ngoan"!

Bà Trần Thị Minh là chủ một doanh nghiệp lớn với nhiều công ty con và hàng loạt cây xăng trên địa phận tỉnh Hòa Bình. Bà có chồng và hai người con, một trai, một gái đều thành đạt.


Từ ngày hàn vi, để kiếm kế sinh nhai cho cả gia đình, bà Minh phải đi bán rau, đi buôn bánh mì, mò cua, bắt ốc. Năm 1994, bà được một người họ hàng đi nước ngoài về hỗ trợ, cấp vốn cho bà mở cây xăng. Cây xăng đầu tiên mở ra rất đông khách, công việc làm ăn thuận lợi.

Sau đó, bà Minh tiếp tục mở cây xăng thứ 2, rồi thứ ba. "Tôi đang từ người phải đạp xe đạp đi mua từng mớ rau rồi bán lại, giờ đã có thể mua xe kích, rồi xe cúp. Sau đó, tôi mua 1 ôtô, 2 ôtô, rồi 3 ôtô, còn nhà và đất thì nhiều không đếm xuể. Có lẽ thời gian đó, sản nghiệp của tôi phải lên đến hàng trăm tỷ”.

Có tiền, bà hầu như dồn sức vào công việc làm từ thiện. Trong suốt một thời gian dài, bà mải miết đi xây chùa. Bà đã xây, đóng góp tiền bạc, sức lực xây dựng chục ngôi chùa trong vùng và ở nhiều nơi khác. Đến năm 2009, bà đã quyết định bàn giao lại mọi công việc kinh doanh cho chồng con, nguyện đến núi Cóc thành tâm tu hành.

Vào những năm 1970, nhiều người vùng đất Thanh Oai – Hà Đông (Hà Tây cũ) đều biết tiếng bà Nguyễn Thị Hào, một người giàu có. Bà là người đầu tiên trong vùng buôn đồng nát, lập trạm thu gom hàng cho hàng trăm người làm nghề này. Cả vùng Thanh Oai và ngoại vi Hà Đông khi đó có rất nhiều chị em đủ mọi lứa tuổi làm nghề mua đồng nát, sáng sớm đạp xe đi, chiều tối mang hàng về đổ cho đại lý thu gom của bà.



Làm đại lý thu gom đồng nát, bà đã giúp cho bao người có công ăn việc làm, tạo điều kiện cho nhiều gia đình thoát cảnh khó khăn, nhất là ở thời bao cấp. Và cũng nhờ đó mà gia đình bà đã có của ăn của để, rồi giàu lên, thậm chí thuộc vào hàng giàu có nhất nhì trong vùng.

Tuy nhiên, nhân duyên đã gắn bà với ngôi chùa có tên Cảnh Linh Tự ờ chợ Mai Lĩnh, hiện thuộc địa phận tổ dân cư số 7 khu Y Sơn, phường Đồng Mai, quận Hà Đông (Hà Nội).

Năm 1977, khi tròn 49 tuổi, được sự đồng ý của chồng con và gia đình, bà Hào quyết định xuất gia, bao nhiêu tiền, vàng tích cóp được bà mang ra phục dựng lại chùa, cứu khổ cứu nạn.

(http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/271423/hai-nu-dai-gia-bo-tai-san-tram-ty-di-tu--len-nui-song.html)

Sống trên đời này, con vì tất bật cơm áo gạo tiền, và khi có tiền rồi thì con lại sa đà vào biết bao cám dỗ để thỏa mãn nhu cầu hưởng thụ và quên nhìn xung quanh, tự đánh mất chính bản thân mình. Có mấy ai được "khôn ngoan" như hai nữ đại gia trên, có mấy ai dám từ bỏ tất cả tiền của, danh vọng để trở về kiếp sống "bần hàn"? Hai phụ nữ trên đã rất "khôn" - khôn vì họ dám từ bỏ tất cả để "trở về" chứ không "trở lại" kiếp sống bần hàn...

Thứ Sáu Tuần XXXI Thường Niên
Lời Chúa: Lc 16,1-8

1 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Một người phú hộ kia có một người quản lý; và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. 2 Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: "Tôi nghe nói anh sao đó. Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không thể làm quản lý nữa". 3 Người quản lý thầm nghĩ rằng: "Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Tôi biết phải liệu thế nào để khi mất chức quản lý thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ". 5 "Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: "Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?" 6 Người ấy đáp: "Một trăm thùng dầu". Anh bảo người ấy rằng: "Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi". 7 Rồi anh hỏi người khác rằng: "Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?" Người ấy đáp: "Một trăm giạ lúa miến". Anh bảo người ấy rằng: "Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi". 8 "Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng".
                                                                      (Nguồn: Ủy ban Thánh Kinh / HĐGMVN)

Lời Chúa hôm nay khiến con bối rối, lo lắng và sợ hãi. Chúa cho con sự sống, cho con thời gian và từng ngày từng giờ kiên nhẫn chờ đợi con trở về. Xin cho con dám bước ra khỏi chính mình để quay trở về với Chúa. Tiền bạc danh vọng con có ngày hôm nay chỉ là tạm bợ, xuôi tay nhắm mắt con không thể mang theo thứ gì. Xin ban cho con ơn khôn ngoan, ý chí cương quyết hơn để con chỉ biết chọn Chúa, vì Chúa chính là hạnh phúc vĩnh cửu của con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét