Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

chuyện cần thiết!

Sống trong thời đại này, mỗi ngày, nghe những câu nói đại loại như: “Tôi bận lắm/rồi”, “Tôi bận rộn đến phát điên”… không phải là hiếm. Hầu như mọi người đều có những công việc, lịch trình dày đặc để quay cuồng liên tục. Có một bạn trẻ kể rằng: 

Tôi có một nhóm bạn thân ngày cấp 3. Đỗ đại học, chúng tôi lên Hà Nội theo đuổi ước mơ cho riêng mình. Trước ngày chia tay, chúng tôi ngồi bên nhau rất lâu, đứa nào cũng ríu rít hẹn ngày sinh nhật ai trong nhóm cũng phải có mặt đầy đủ. Thế nhưng mỗi đứa ở một nơi khác nhau. Đứa có bạn trai, đứa vì công việc làm thêm. Chúng tôi thiếu vắng một hai người trong vài lần hẹn và sau đó, năm thứ 3 của đại học, chúng tôi chẳng mấy khi gặp nhau. Sinh nhât ai cũng chỉ một tin nhắn mà câu đầu tiên rất có thể là: Xin lỗi mày tao bận quá…
 
Chúng ta thường lấy lý do rất bận rộn, không có thời gian hầu thanh minh cho những hành động ích kỷ của bản thân mình. Con cái không về thăm cha mẹ vì quá bận! Anh em thiếu quan tâm tới nhau vì quá bận! Vợ chồng ít tâm sự với nhau vì quá bận! Cha mẹ không ngó ngàng đến con cái vì bận! Xem ra con người hôm nay quá cô đơn. Cô đơn vì chẳng còn thời gian cho nhau. Con người quá bận rộn đến nỗi quên cả những người xung quanh. Xem ra thế giới hôm nay thật buồn tẻ. Con người không còn thời gian vui chung với nhau chỉ còn công việc bên mình một cách máy móc buồn chán.

Thứ Ba trong tuần 27 TNC
Lời Chúa: Lc 10,38-42:
38 Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. 39Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. 40 Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói : "Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao ? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay !" 41 Chúa đáp : "Mác-ta ! Mác-ta ơi ! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá ! 42 Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi."

Dấu chỉ của con người hôm nay còn là việc lãng quên bổn phận thờ Chúa. Họ bận nên bỏ lễ. Họ bận nên không xưng tội rước lễ. Họ bận nên không tham gia các đoàn thể trong giáo xứ . . . Điều đáng tiếc là họ không có thời gian và tâm trí cho việc lắng nghe Lời Chúa hay tâm sự với Chúa. Công việc khiến họ mệt mỏi nên chẳng còn thời giờ suy niệm Lời Chúa. Họ bỏ quên điều đẹp ý Chúa nhất là ngồi bên Chúa để lắng nghe Lời Chúa. Họ cho rằng có thực mới vực được đạo nên họ xa Chúa, xa nhà thờ để tìm kiếm vật chất ấm no cho bản thân.

Cuộc sống này rồi sẽ qua đi! Nếu chúng ta không có thời giờ dành cho Chúa hôm nay thì ngày mai liệu Chúa có dành cho chúng ta một chỗ trong nhà Ngài? Nếu chúng ta không có thời giờ lắng nghe tiếng Chúa từ trong sâu thẳm tâm hồn hay trong Lời Chúa liệu rằng chúng ta có thể thực thi thánh ý Chúa hay không?

Xin Chúa giúp chúng ta luôn biết lắng nghe và thực thi giáo huấn của Chúa trong cuộc đời. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét