Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

sự sống lại

Có một câu chuyện kể lại rằng: một nhà thông thái kia muốn sáng lập một tôn giáo mới. Ròng rã nhiều năm, ông đem tất cả sự khôn ngoan của mình ra thuyết phục thiên hạ mà chẳng thấy ai theo. Ông bèn than thở với một người bạn thì nhận được một lời khuyên: “Nếu anh muốn người ta theo anh thì dễ thôi, anh hãy làm thế này: Thứ năm anh ăn bữa tiệc cuối cùng, thứ sáu anh để người ta đóng đinh anh trên khổ giá rồi chôn cất, Chúa nhật anh sống lại! Chắc chắn người ta sẽ theo anh rất đông?”.

Quả là lời khuyên độc đáo, và lại càng lý thú hơn, khi tác giả của lời khuyên này chính là Napôlêon! Điều mà Napôlêon muốn nhấn mạnh ở đây, đều có sức lôi cuốn người ta chính là sự sống lại.

Thứ Tư trong tuần bát nhật Phục sinh
Lời Chúa: Lc 24,13-35:
13 Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số.14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. 16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17 Người hỏi họ : "Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy ?" Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu.

18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời : "Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay." 19 Đức Giê-su hỏi : "Chuyện gì vậy ?" Họ thưa : "Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21 Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22 Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23 không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24 Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói ; còn chính Người thì họ không thấy."

25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng : "Các anh chẳng hiểu gì cả ! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ ! 26 Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao ? 27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh.

28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29 Họ nài ép Người rằng : "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn." Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32 Họ mới bảo nhau : "Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao ?"

33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34 Những người này bảo hai ông : "Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn." 35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.


Vâng, sự sống lại đã đem lại niềm vui cho các tông đồ, đem lại sức sống mới nơi các tông đồ. Từ thất vọng nay hân hoan. Từ sợ hãi nay can trường. Từ không có lý tưởng nay dấn thân hết mình để loan báo tin vui Chúa Phục sinh. Chính thánh Phao-lô cũng mạnh dạn nói rằng: “nếu Đức Ky-tô không sống lại thì lời rao giảng của chúng tôi cũng vô ích”.

Thế nhưng, để có thể đón nhận sự kiện Chúa phục sinh cũng cần phải có đức tin. “Tin để thấy”. Đây chính là một nguyên tắc được Chúa Giêsu đề cao khi Ngài nói với Thánh Tôma tông đồ : “Con đã thấy nên con mới tin, phúc cho những ai không thấy mà tin” (Jn 20, 28-29). Không thấy mà tin, hãy tin để được thấy, đây chính là nguyên tắc niềm tin được mời gọi mỗi Kitô hữu xác tín trong cuộc sống hàng ngày.

Quả thật, niềm tin luôn cho chúng ta thấy và cảm nghiệm được sự hiện diện của Đấng Phục sinh; giữa những mất mát khổ đau, một niềm tin luôn cho phép và thúc đẩy chúng ta tiếp tục tin yêu và hy vọng; giữa những ích kỷ hận thù, niềm tin vẫn tiếp tục giúp chúng ta sống quảng đại yêu thương và tha thứ.

Sống tin yêu và hy vọng, sống quảng đại và tha thứ chắc chắn chúng ta sẽ cảm nghiệm được Chúa Kitô Phục sinh sẽ mang đến cho chúng ta. Đây chính là phần thưởng lớn lao cho những ai tin để được thấy và cảm nghiệm được Đấng Phục sinh. Amen. 

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét