Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

đa nghi!


Có hai anh em cùng đi chơi với nhau, lạc vào một khu rừng rậm và xin ngủ nhờ một căn nhà lụp xụp của những người làm nghề đốt than. Thấy trên tường treo nhiếu võ khí như gươm, giáo, súng ống. Anh ta nghi ngờ những người này thuộc hạng bất lương, mặc dù họ có vẻ hiền lành. Vì nghi ngờ nên suốt đêm anh không dám ngủ. Đến gần sáng, anh ta nghe tiếng xì xào bàn nhau ở nhà dưới.
Người đàn ông hỏi: Có nên giết cả hai không ?
Người đàn bà trả lời: Giết cả chứ sao !

Anh ta lạnh cả người, phập phồng, lo sợ. Nhưng đến sáng thấy chủ nhà bưng hai con gà quay lên đãi khách, lúc đó anh mới vỡ lẽ. 

Khi trong cuộc sống chúng ta nghi ngờ ai, thì nhất cử nhất động của người đó đều khả nghi, đều phải dè chừng. Tất cả mọi câu nói, việc làm của họ đều khiến ta quan tâm và có thể nhỏ xé to, không có quy cho có. Thánh Kinh cũng thuật lại khá nhiều hình ảnh của người Biệt phái, Kinh sư, Pharisêu có óc thành kiến về Đức Giêsu, khi Ngài rao giảng và sống theo chân lý. Mọi lời nói, việc làm của Chúa Giê-su đều được họ quy chụp vào những chuyện không hay như bỏ truyền thống tiền nhân, dựa vào thế lực của ma quỷ mà làm, phạm thượng coi mình ngang hàng với Thiên Chúa . . . .

Thứ Sáu trong tuần I Thường niên A
Lời Chúa: Mc 2,1-12:
1 Vài ngày sau, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà, 2 dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ. 3 Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng. 4 Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống. 5 Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt : "Này con, con đã được tha tội rồi." 6 Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng : 7 "Sao ông này lại dám nói như vậy ? Ông ta nói phạm thượng ! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa ?" 8 Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ : "Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy ? 9 Trong hai điều : một là bảo người bại liệt : ' Con đã được tha tội rồi ', hai là bảo : ' Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi ', điều nào dễ hơn ? 10 Vậy, để các ông biết : ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, -Đức Giê-su bảo người bại liệt,- 11 Ta truyền cho con : Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà !" 12 Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau : "Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ !"

Với óc thành kiến khiến họ luôn nghi ngờ về thân phận Chúa Giê-su. Chính thành kiến khiến họ không thể đón nhận chân lý và sống thiếu khách quan dẫn đến hại người vô tội.

Cuộc sống của chúng ta đôi khi cũng vì thành kiến mà ta đã kết án sai biết bao người. Vì thành kiến mà ta đã bóp chết biết bao sáng kiến của tha nhân. Xin cho chúng ta luôn biết khiêm tốn nhìn nhận sự bất toàn của mình để tôn trọng cách sống của anh em. Xin cho chúng ta đừng vì thành kiến mà làm khổ lẫn nhau. Amen


Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét